Top 10 # Truyện Cổ Tích Quà Tặng Tâm Hồn Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Beyondjewelries.com

Sự Tích Con Muỗi Truyện Cổ Tích Ý Nghĩa Về Đạo Đức

Sự tích con muỗi Truyện cổ tích ý nghĩa về đạo đức, khuyên nhủ chúng ta hãy sống thủy chung, có tình có nghĩa. Những kẻ phụ bạc sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Sự tích con muỗi là một trong những truyện cổ tích về được nhiều em nhỏ yêu thích và rất có ý nghĩa trong việc giáo dục các em về đạo đức, lối sống.

Sự tích con muỗi Truyện cổ tích ý nghĩa về đạo đức

Xưa có đôi vợ chồng nhà nọ thương yêu nhau hết mực. Ngày mới lấy nhau, họ đã thề non hẹn biển rằng sẽ không bao giờ xa nhau. Nếu một trong hai người ai chết trước thì người còn lại sẽ chết theo để xuống dưới âm phủ họ lại làm vợ chồng của nhau.

Sau đó không lâu, người vợ không hề bị bệnh tật gì tự nhiên qua đời một cách đột ngột. Người chồng vô cùng đau khổ, không gì có thể tả hết được sự đau thương của người chồng. Anh đã nhiều lần có ý định tự tử để đi theo vợ như lời thề trước nhưng những lần anh tự tử thì người nhà phát hiện và ngăn cản kịp thời. Hôm sắp sửa đưa thi hài của người vợ ra mộ thì có một đạo sĩ đến bày cho anh chàng phép cải tử hoàn sinh mà theo như lời của ông đạo sĩ thì đã ứng nghiệm với rất nhiều người.

Phép cải tử hoàn sinh của ông ta thực ra không có gì khó, chỉ cần người còn sống có chút gan dạ và phải kiên trì là có thể làm được. Mỗi ngày người còn sống phải ôm ấp người đã chết ba lần để truyền hơi ấm từ người mình sang người đã chết. Ngày nào cũng phải làm như vậy, không được bỏ ngày nào và thực hiện trong vòng ba tháng mười ngày là người chết sẽ sống lại.

Người chồng cám ơn đạo sĩ và làm đúng như lời vị đạo sĩ kia dặn với hi vọng mong manh rằng có thể đưa được người vợ mình quay trở lại dương thế. Ngày ngày chàng ôm ấp người vợ đã quá cố, truyền hơi ấm của mình sang cái xác chết đã lạnh toát và tím tái.

Nhưng sau đó ba ngày, xác chết bắt đầu phân hủy và thối rữa. Mùi hôi thối từ tử thi bay ra nồng nặc khắp xóm làm hàng xóm không ai chịu đựng được. Họ đành phải kéo nhau sang nhà và bắt anh chàng đem xác vợ đi chôn.

Vạn bất đắc dĩ, người chồng phải nhờ hàng xóm láng giềng làm giúp cho anh một cái bè để anh đưa xác vợ mình đi nơi khác, tránh ảnh hưởng tới xóm làng. Mọi người rất vui lòng giúp đỡ anh việc này phần vì thương anh vì vợ mất sớm, phần thấy anh rất yêu thương vợ mình. Chỉ trong vài tiếng, một chiếc bè đã làm xong, anh đã lên bè chở xác người vợ đi biệt.

Chiếc bè cứ trôi đi mãi, trôi mãi. Người chồng thì vẫn kiên trì hàng ngày ấp ủ và truyền hơi ấm cho vợ. Tử thi đó trông vẫn như là người vợ đang ngủ. Trong anh lóe lên chút hi vọng mong manh. Đến một nơi nọ không có người, anh cắm bè lại bên một bãi cỏ rộng và lên bờ để nấu ăn.

Tình cờ khi anh đang đi nhặt củi thì anh gặp một cụ già, ông cụ với dáng đi khoan thai, râu trắng, tóc bạc phơ. Anh ngạc nhiên khi giữa cảnh trời hoang vu này lại xuất hiện một cụ già lạ lùng đến vậy. Anh đang suy nghĩ thì bỗng nhiên, cụ già đã xuất hiện ngay trước mặt, biết đây là bậc tiên phật, anh ngồi vục xuống dưới chân cụ rồi kể lại sự tình của mình cho cụ nghe. Anh cầu khẩn xin cụ làm phúc cứu cho vợ anh được sống trở lại.

Cụ già kì lạ đó chính là đức phật, đức phật thấy anh chàng quá yêu thương vợ, cụ bảo:

– Thôi được, giờ con hãy dẫn ta tới chỗ người vợ của mình, ta sẽ chỉ cho con cách làm vợ con sống lại.

Khi tới chỗ người vợ, đức phật bảo anh:

– Giờ con hãy lấy kim trích ở tay ra 3 giọt máu rồi nhỏ vào miệng vợ mình. Khi đó thì vợ con sẽ sống lại.

Anh làm theo lời phật, quả nhiên sau khi nhỏ 3 giọt máu thì vợ anh mấp máy môi từ từ sống lại như vừa trôi qua một giấc ngủ dài. Trước khi trở về, đức phật có hỏi người vợ của anh chàng:

– Chồng của ngươi có dùng 3 giọt máu của chính mình để cứu ngươi, vậy ngươi có hứa sẽ yêu thương chồng mình suốt đời này không?

Người vợ thề thốt một câu chắc nịch:

– Con hứa, thưa đức phật.

Đức phật bảo:

– Vậy không can gì, nếu ngươi không thương yêu anh ta nữa, ngươi chỉ cần trả lại cho chồng ngươi 3 giọt máu, khi đó hai ngươi sẽ hết nợ nần.

– Để giúp đỡ cho hai vợ chồng anh chàng trở về quê hương, đức phật gọi một con cá sấu khổng lồ tới chở hai vợ chồng về.

Đi được nửa ngày đường thì cá sấu đói bụng, nó bảo hai vợ chồng lên bờ nghỉ ngơi tạm để nó đi kiếm cái ăn. Trên bờ có một quán cơm, hai vợ chồng anh chàng dắt nhau vào đó. Trong quán cơm hôm đó có một người thương gia buôn bán rất sang trọng và giàu có, anh ta thấy người vợ của anh chàng kia nhan sắc đẹp tuyệt trần hiếm có người con gái nào sánh kịp nên đã nổi tà dâm, âm mưu chiếm đoạt. Anh ta lân la tới gần chỗ hai vợ chồng và đưa ra rất nhiều vải lụa và đồ trang sức vô cùng đẹp để mời chào, mục đích là để tán tỉnh người đàn bà đẹp này mà thôi. Anh ta nói trên thuyền anh ta còn rất nhiều đồ trang sức quý nữa, mời cả 2 người xuống xem.

Nhưng người chồng không mảy may quan tâm đến những thứ này nên anh không hề màng tới. Cơm nước xong xuôi, hai vợ chồng dắt nhau ra bờ sông, chỗ hẹn với con cá sấu để ngồi đợi. Hai người họ ngồi dưới một bóng cây cao ở đó để ngồi đợi và cùng nhau chuyện trò. Chuyện trò được một lúc thì hai người ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Phía đằng sau, người thương gia kia vẫn bí mật đi theo sau họ tới tận nơi này. Thấy hai vợ chồng nằm ngủ, người thương gia khẽ đến đánh thức người vợ, mời nàng xuống dưới thuyền gần đó để biếu cho nàng một món trang sức, anh ta còn nói nếu nàng đeo nó vào sẽ đẹp lên muôn phần.

Nghe nói thế, người đàn bà cũng cảm thấy lay chuyển, nàng quyết định theo anh chàng thương gia xuống thuyền trong lúc chồng mình còn ngủ say. Chỉ trong nháy mắt, theo ám hiệu của chủ, bọn thủy thủ đã giương buồm, cho thuyền nhổ neo nhanh chóng lên đường.

Nói đến cá sấu, khi đến chỗ hẹn chỉ thấy người chồng đang ngủ say mà không thấy bóng dáng người vợ. Nó đánh thức người chồng dậy và hỏi chuyện, anh chồng tỉnh dậy ngơ ngác không biết vợ đi đâu, anh hoài nghi cá sấu đã ăn thịt vợ mình nên đã đổ tội cho nó. Để tự mình giải mối oan, cá sấu bảo người chồng kiếm một cành cây luồn qua miệng mình khua trong dạ dày xem có người vợ không. Quả đúng là trong bụng cá sấu chỉ có xương cá và mấy hòn đá cuội, lúc đó anh mới biết là mình đã sai. Tìm khắp nơi xung quanh không thấy vợ, anh ngồi xuống khóc thảm thiết. Thương tình anh chồng, cá sấu bảo anh ngồi lên lưng nó đuổi theo mấy chiếc thuyền vừa rời bến để dò hỏi may ra có chút hy vọng. Sau khi dò hỏi vài người lái thuyền, người ta cho biết vừa nãy có một chiếc thuyền buôn đi qua, trên thuyền có một người đàn bè đẹp và hình dáng nét mặt họ tả thì đúng là vợ của anh. Cá sấu tăng tốc đuổi theo con thuyền buôn.

Một lúc sau, cá sấu cũng đuổi kịp con thuyền. Nhìn thấy vợ mình trên đó, anh chàng cất tiếng gọi to:

– Nàng cứ nhảy ra đây… Tôi không thể sống thiếu nàng được …. Rồi tôi sẽ làm cho nàng có cuộc sống sung túc.

Nhưng người vợ vì tham sang nên đã bội tình:

– Chàng hãy trở về đi! Em đành phụ chàng, ở bên chàng em không được phú quý, chàng hãy tha thứ cho em.

Nói xong, người vợ đưa cho người chồng một túi vàng và nói:

– Chàng hãy nhận lấy túi vàng này, số vàng này coi như em trả ơn cứu mạng của chàng

Người chồng quá thất vọng, tức tối anh ném túi vàng xuống biển và nói:

– Thôi được, nàng hãy trả lại cho ta 3 giọt máu như lời nàng đã hứa với đức phật.

Người đàn bà trích máu ra trả lại cho chồng, vừa trích xong thì lập tức ngã vật xuống chết ngay. Người thương gia kia thấy người đàn bà đã chết lập tức cho người ném xác nàng xuống biển. Nhưng do phép màu của đức phật, người đàn bà đó đã hóa thành con muỗi. Vì thiếu máu nên ta thấy muỗi thường đi lén hút trộm máu của mỗi người một ít để sống.

Sự tích con muỗi là truyện cổ tích ý nghĩa về đạo đức

Truyện cổ tích sự tích con muỗi muốn răn dạy chúng ta phải sống thủy chung, có tình có nghĩa. Những kẻ phụ bạc thì sẽ không có kết cục tốt đẹp. Giống như người vợ bội bạc trong truyện cổ tích, vì đã phụ bạc lại ơn sâu nghĩa nặng của chồng đã cứu sống mình nên nàng bị biến thành con muỗi, ngày đêm đeo đuổi theo con người để hút trộm máu. Con muỗi khi bay luôn kêu than, như van lơn, như oán hận, như tiếc thương, ngày đêm o o không ngừng.

– – Truyện cổ tích ý nghĩa về tình bạn

– – Câu chuyện cảm động về lòng hiếu thảo

– Người Mỹ dạy con điều gì qua truyện cổ tích Cô bé Lọ Lem

Sự Tích Con Muỗi Truyện Cổ Tích Ý Nghĩa Về Đạo Đức

Sự tích con muỗi Truyện cổ tích ý nghĩa về đạo đức, khuyên nhủ chúng ta hãy sống thủy chung, có tình có nghĩa. Những kẻ phụ bạc sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Sự tích con muỗi là một trong những truyện cổ tích về được nhiều em nhỏ yêu thích và rất có ý nghĩa trong việc giáo dục các em về đạo đức, lối sống.

Sự tích con muỗi Truyện cổ tích ý nghĩa về đạo đức

Xưa có đôi vợ chồng nhà nọ thương yêu nhau hết mực. Ngày mới lấy nhau, họ đã thề non hẹn biển rằng sẽ không bao giờ xa nhau. Nếu một trong hai người ai chết trước thì người còn lại sẽ chết theo để xuống dưới âm phủ họ lại làm vợ chồng của nhau.

Sau đó không lâu, người vợ không hề bị bệnh tật gì tự nhiên qua đời một cách đột ngột. Người chồng vô cùng đau khổ, không gì có thể tả hết được sự đau thương của người chồng. Anh đã nhiều lần có ý định tự tử để đi theo vợ như lời thề trước nhưng những lần anh tự tử thì người nhà phát hiện và ngăn cản kịp thời. Hôm sắp sửa đưa thi hài của người vợ ra mộ thì có một đạo sĩ đến bày cho anh chàng phép cải tử hoàn sinh mà theo như lời của ông đạo sĩ thì đã ứng nghiệm với rất nhiều người.

Phép cải tử hoàn sinh của ông ta thực ra không có gì khó, chỉ cần người còn sống có chút gan dạ và phải kiên trì là có thể làm được. Mỗi ngày người còn sống phải ôm ấp người đã chết ba lần để truyền hơi ấm từ người mình sang người đã chết. Ngày nào cũng phải làm như vậy, không được bỏ ngày nào và thực hiện trong vòng ba tháng mười ngày là người chết sẽ sống lại.

Người chồng cám ơn đạo sĩ và làm đúng như lời vị đạo sĩ kia dặn với hi vọng mong manh rằng có thể đưa được người vợ mình quay trở lại dương thế. Ngày ngày chàng ôm ấp người vợ đã quá cố, truyền hơi ấm của mình sang cái xác chết đã lạnh toát và tím tái.

Nhưng sau đó ba ngày, xác chết bắt đầu phân hủy và thối rữa. Mùi hôi thối từ tử thi bay ra nồng nặc khắp xóm làm hàng xóm không ai chịu đựng được. Họ đành phải kéo nhau sang nhà và bắt anh chàng đem xác vợ đi chôn.

Vạn bất đắc dĩ, người chồng phải nhờ hàng xóm láng giềng làm giúp cho anh một cái bè để anh đưa xác vợ mình đi nơi khác, tránh ảnh hưởng tới xóm làng. Mọi người rất vui lòng giúp đỡ anh việc này phần vì thương anh vì vợ mất sớm, phần thấy anh rất yêu thương vợ mình. Chỉ trong vài tiếng, một chiếc bè đã làm xong, anh đã lên bè chở xác người vợ đi biệt.

Chiếc bè cứ trôi đi mãi, trôi mãi. Người chồng thì vẫn kiên trì hàng ngày ấp ủ và truyền hơi ấm cho vợ. Tử thi đó trông vẫn như là người vợ đang ngủ. Trong anh lóe lên chút hi vọng mong manh. Đến một nơi nọ không có người, anh cắm bè lại bên một bãi cỏ rộng và lên bờ để nấu ăn.

Tình cờ khi anh đang đi nhặt củi thì anh gặp một cụ già, ông cụ với dáng đi khoan thai, râu trắng, tóc bạc phơ. Anh ngạc nhiên khi giữa cảnh trời hoang vu này lại xuất hiện một cụ già lạ lùng đến vậy. Anh đang suy nghĩ thì bỗng nhiên, cụ già đã xuất hiện ngay trước mặt, biết đây là bậc tiên phật, anh ngồi vục xuống dưới chân cụ rồi kể lại sự tình của mình cho cụ nghe. Anh cầu khẩn xin cụ làm phúc cứu cho vợ anh được sống trở lại.

Cụ già kì lạ đó chính là đức phật, đức phật thấy anh chàng quá yêu thương vợ, cụ bảo:

– Thôi được, giờ con hãy dẫn ta tới chỗ người vợ của mình, ta sẽ chỉ cho con cách làm vợ con sống lại.

Khi tới chỗ người vợ, đức phật bảo anh:

– Giờ con hãy lấy kim trích ở tay ra 3 giọt máu rồi nhỏ vào miệng vợ mình. Khi đó thì vợ con sẽ sống lại.

Anh làm theo lời phật, quả nhiên sau khi nhỏ 3 giọt máu thì vợ anh mấp máy môi từ từ sống lại như vừa trôi qua một giấc ngủ dài. Trước khi trở về, đức phật có hỏi người vợ của anh chàng:

– Chồng của ngươi có dùng 3 giọt máu của chính mình để cứu ngươi, vậy ngươi có hứa sẽ yêu thương chồng mình suốt đời này không?

Người vợ thề thốt một câu chắc nịch:

– Con hứa, thưa đức phật.

Đức phật bảo:

– Vậy không can gì, nếu ngươi không thương yêu anh ta nữa, ngươi chỉ cần trả lại cho chồng ngươi 3 giọt máu, khi đó hai ngươi sẽ hết nợ nần.

– Để giúp đỡ cho hai vợ chồng anh chàng trở về quê hương, đức phật gọi một con cá sấu khổng lồ tới chở hai vợ chồng về.

Đi được nửa ngày đường thì cá sấu đói bụng, nó bảo hai vợ chồng lên bờ nghỉ ngơi tạm để nó đi kiếm cái ăn. Trên bờ có một quán cơm, hai vợ chồng anh chàng dắt nhau vào đó. Trong quán cơm hôm đó có một người thương gia buôn bán rất sang trọng và giàu có, anh ta thấy người vợ của anh chàng kia nhan sắc đẹp tuyệt trần hiếm có người con gái nào sánh kịp nên đã nổi tà dâm, âm mưu chiếm đoạt. Anh ta lân la tới gần chỗ hai vợ chồng và đưa ra rất nhiều vải lụa và đồ trang sức vô cùng đẹp để mời chào, mục đích là để tán tỉnh người đàn bà đẹp này mà thôi. Anh ta nói trên thuyền anh ta còn rất nhiều đồ trang sức quý nữa, mời cả 2 người xuống xem.

Nhưng người chồng không mảy may quan tâm đến những thứ này nên anh không hề màng tới. Cơm nước xong xuôi, hai vợ chồng dắt nhau ra bờ sông, chỗ hẹn với con cá sấu để ngồi đợi. Hai người họ ngồi dưới một bóng cây cao ở đó để ngồi đợi và cùng nhau chuyện trò. Chuyện trò được một lúc thì hai người ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Phía đằng sau, người thương gia kia vẫn bí mật đi theo sau họ tới tận nơi này. Thấy hai vợ chồng nằm ngủ, người thương gia khẽ đến đánh thức người vợ, mời nàng xuống dưới thuyền gần đó để biếu cho nàng một món trang sức, anh ta còn nói nếu nàng đeo nó vào sẽ đẹp lên muôn phần.

Nghe nói thế, người đàn bà cũng cảm thấy lay chuyển, nàng quyết định theo anh chàng thương gia xuống thuyền trong lúc chồng mình còn ngủ say. Chỉ trong nháy mắt, theo ám hiệu của chủ, bọn thủy thủ đã giương buồm, cho thuyền nhổ neo nhanh chóng lên đường.

Nói đến cá sấu, khi đến chỗ hẹn chỉ thấy người chồng đang ngủ say mà không thấy bóng dáng người vợ. Nó đánh thức người chồng dậy và hỏi chuyện, anh chồng tỉnh dậy ngơ ngác không biết vợ đi đâu, anh hoài nghi cá sấu đã ăn thịt vợ mình nên đã đổ tội cho nó. Để tự mình giải mối oan, cá sấu bảo người chồng kiếm một cành cây luồn qua miệng mình khua trong dạ dày xem có người vợ không. Quả đúng là trong bụng cá sấu chỉ có xương cá và mấy hòn đá cuội, lúc đó anh mới biết là mình đã sai. Tìm khắp nơi xung quanh không thấy vợ, anh ngồi xuống khóc thảm thiết. Thương tình anh chồng, cá sấu bảo anh ngồi lên lưng nó đuổi theo mấy chiếc thuyền vừa rời bến để dò hỏi may ra có chút hy vọng. Sau khi dò hỏi vài người lái thuyền, người ta cho biết vừa nãy có một chiếc thuyền buôn đi qua, trên thuyền có một người đàn bè đẹp và hình dáng nét mặt họ tả thì đúng là vợ của anh. Cá sấu tăng tốc đuổi theo con thuyền buôn.

Một lúc sau, cá sấu cũng đuổi kịp con thuyền. Nhìn thấy vợ mình trên đó, anh chàng cất tiếng gọi to:

– Nàng cứ nhảy ra đây… Tôi không thể sống thiếu nàng được …. Rồi tôi sẽ làm cho nàng có cuộc sống sung túc.

Nhưng người vợ vì tham sang nên đã bội tình:

– Chàng hãy trở về đi! Em đành phụ chàng, ở bên chàng em không được phú quý, chàng hãy tha thứ cho em.

Nói xong, người vợ đưa cho người chồng một túi vàng và nói:

– Chàng hãy nhận lấy túi vàng này, số vàng này coi như em trả ơn cứu mạng của chàng

Người chồng quá thất vọng, tức tối anh ném túi vàng xuống biển và nói:

– Thôi được, nàng hãy trả lại cho ta 3 giọt máu như lời nàng đã hứa với đức phật.

Người đàn bà trích máu ra trả lại cho chồng, vừa trích xong thì lập tức ngã vật xuống chết ngay. Người thương gia kia thấy người đàn bà đã chết lập tức cho người ném xác nàng xuống biển. Nhưng do phép màu của đức phật, người đàn bà đó đã hóa thành con muỗi. Vì thiếu máu nên ta thấy muỗi thường đi lén hút trộm máu của mỗi người một ít để sống.

Sự tích con muỗi là truyện cổ tích ý nghĩa về đạo đức

Truyện cổ tích sự tích con muỗi muốn răn dạy chúng ta phải sống thủy chung, có tình có nghĩa. Những kẻ phụ bạc thì sẽ không có kết cục tốt đẹp. Giống như người vợ bội bạc trong truyện cổ tích, vì đã phụ bạc lại ơn sâu nghĩa nặng của chồng đã cứu sống mình nên nàng bị biến thành con muỗi, ngày đêm đeo đuổi theo con người để hút trộm máu. Con muỗi khi bay luôn kêu than, như van lơn, như oán hận, như tiếc thương, ngày đêm o o không ngừng.

– – Truyện cổ tích ý nghĩa về tình bạn

– – Câu chuyện cảm động về lòng hiếu thảo

– Người Mỹ dạy con điều gì qua truyện cổ tích Cô bé Lọ Lem

Cổ Tích Về Bóng Đêm !

Thời gian dần trôi, bên cạnh Bóng Đêm còn có Ánh Sáng mặt trời, Ánh Sáng của những vì sao le lói. Bóng Đêm bây giờ không là duy nhất nữa. Phải chia sẻ khoảng không gian sống cho một kẻ có tên là Ánh Sáng.

Thế là Bóng Đêm rất ghét Ánh Sáng, ghét nhiều đến nỗi, Bóng Đêm chẳng thèm để ý đến Ánh Sáng nữa. Hễ ở đâu có Ánh Sáng thì Bóng Đêm quay lưng đi, chẳng cần nhìn làm gì, chẳng cần tiếp xúc với cái luồng sáng chói chang ấy.

Bóng Đêm là thế, có gì đó cô độc và lạnh lùng, vì muôn loài bây giờ chỉ thích Ánh Sáng thôi. Muôn loài vui chơi, đùa giỡn, sinh hoạt và lao động cùng Ánh Sáng. Còn khi Bóng Đêm đến, muôn loài chỉ muốn ngủ hoặc ngồi nhìn ngắm mà chẳng hề vui đùa với Bóng Đêm. Thế là đêm thật buồn, thật cô độc và lạnh lẽo. Từ khi Ánh Sáng xuất hiện, Bóng Đêm ghét Ánh Sáng, giận Ánh Sáng lắm, giờ đây Bóng Đêm tuyệt giao hổng thèm chơi với Ánh Sáng luôn và cũng chả thèm chơi với muôn loài. Mặc kệ, Bóng Đêm sẽ một mình lặng lẽ, sẽ chỉ chơi đùa, cô độc một mình Bóng Đêm thôi.

Một ngày mưa, khi Ánh Sáng bắt đầu le lói, cho đến khi tàn hẳn, thì mưa vẫn cứ rơi rơi hoài, chả hiểu nước đâu mà lắm thế. Đợi khi Ánh Sáng khuất xa, Bóng Đêm bước ra trong màn mưa đêm ảm đạm như thế, loanh quanh phủ đầy vạn vật, đột nhiên Bóng Đêm nghe tiếng khóc của một đứa trẻ…

Bóng Đêm chẳng quan tâm, ừ thì thế nào đứa bé ấy cũng đang khóc vì đang sợ Bóng Đêm đó sao. Cũng có thể nó khóc vì Ánh Sáng bỏ đi đấy, vì cả cơn mưa hôm nay. Bóng Đêm lầm lì ngắm nhìn đứa bé đang ngồi khóc ấy, sao mà đứa trẻ ấy cô độc thế nhỉ, đêm tối mà khóc thì chắc đi lạc rồi, chắc vì cả lạnh nữa, đêm thì bao giờ cũng lạnh mà. Mãi suy nghĩ vẩn vơ về đứa bé, Bóng Đêm không biết đứa bé đang nhìn mình chăm chăm. Đây là lần đầu tiên có người dám nhìn Bóng Đêm, làm sao mà nhìn thấy được, làm sao nhìn khi xung quanh Bóng Đêm chỉ đặc một màu đen đáng sợ.

Bóng Đêm quát:

– Không sợ đêm tối sao mà nhìn ta, ngươi đang khóc vì Ánh Sáng bỏ ngươi lại đúng không? Vì luyến tiếc đúng không?

Đứa bé vẫn khóc, nhưng cố gắng nói rằng:

– Bóng Đêm chẳng đáng sợ đâu, mà cũng chẳng khóc vì Ánh Sáng, em ghét Ánh Sáng nên em mới khóc thế này, sao đêm tối không dài mãi ra, sao Bóng Đêm không là vinh viễn, em khóc vì đêm tối trời mưa và chẳng muốn về nhà, vì muốn ngồi mãi với Bóng Đêm thế này! Để khóc thoải mái hơn!

Rồi chợt đứa bé la lớn “Ối”, đứa bé đang chảy máu, chắc mưa tuôn xát vào vết thương. Bóng Đêm mủi lòng, bé thế kia mà sao nói thích đêm tối, lạ không. Có ai thích Bóng Đêm bao giờ?

Bóng Đêm đến bên cạnh đứa bé, nhìn vết thương, nhìn những giọt nước mắt nhỏ nhoi giữa màn mưa lạnh. Ôm đứa bé vào lòng, Bóng Đêm im lặng.

Đứa bé bắt đầu thút thít và nói:

– Em không muốn trời sáng, vì không muốn mọi người nhìn thấy vết thương trên người em, em ghét Ánh Sáng vì Ánh Sáng làm mọi người chê cười em, trong Ánh Sáng em phải không được khóc, khóc thì bị chê cười, chế nhạo, xấu hổ lắm. Trong Ánh Sáng em phải cố tỏ ra mạnh mẽ, nhưng em vẫn chỉ là đứa trẻ thôi mà… Chẳng có điều gì của Ánh Sáng làm em vui cả. Trong Ánh Sáng người ta sẽ dễ dàng nhận ra em và mang cho em nhữngg vết thương lớn nhỏ, mà thế thì, mẹ sẽ nhìn thấy, mẹ sẽ đau lòng lắm.

À, Bóng Đêm hiểu rồi, Ánh Sáng làm lòng đứa bé đau đớn, nên nó cần đêm tối để giấu mình. Khi bị tổn thương thì nó trốn vào một góc thật kín, thật tối, để không ai biết, không ai nhìn thấy, và dùng Bóng Đêm để an ủi sự yếu đuối của chính mình. Bóng Đêm trầm ngâm, không dưng Bóng Đêm thấy lòng mình buồn buồn, đứa bé khóc mãi thế này, đêm tối lạnh lắm, vết thưong sẽ đau hơn… Và rồi, lần đầu tiên Bóng Đêm nhớ đến Ánh Sáng. Muốn Ánh Sáng đến mau để đưa đứa trẻ này về, soi đường cho nó, soi rõ vết thương để mẹ nó chăm sóc.

Bóng Đêm dùng hết sức làm cho màn đêm dịu dàng hơn, để đứa trẻ nằm ngủ… rồi dùng cái cell phone mà Ánh Sáng cho (Ánh Sáng bảo có lúc ngủ quên thì gọi dậy, hoặc tiện liên lạc, Bóng Đêm mà thèm gì cái cell phone, nhưng giờ là lúc cần thiết).

– Alô, Ánh Sáng hả? Đừng ngủ nữa, đến ngay với Bóng Đêm!

Quái lạ thật, lần đầu tiên nghe giọng Bóng Đêm, gì mà dịu dàng thế, mà hiền nữa, đâu như Ánh Sáng, hay bị nói rằng giọng dở tệ, thì giọng Ánh Sáng buổi sáng phải khác buổi trưa, khác buổi chiều chứ đêm thì có một buổi thôi mà.

Ánh Sáng vội đến, mang luồng sáng le lói đến cạnh đứa bé, một chút ấm áp, xua cơn mưa kì quặc. Đứa bé khẽ co mình ngủ tiếp .

Bóng Đêm nhìn Ánh Sáng nói:

– Hãy soi đường cho đứa bé về với mẹ, soi cho vết thương chảy máu kia khô lại và liền sẹo lại mau mau nghen.

Rồi Bóng Đêm từ từ quay lưng bỏ đi, Ánh Sáng nhìn theo và nói:

– Là đứa trẻ thì được quyền có sự che chở, muôn loài vạn vật cũng thế. Đừng vì mình là Bóng Đêm, không ai trông thấy mà tưởng mình không cần che chở, hãy gọi cho Ánh Sáng khi đêm quá dài và lòng trống rỗng, ai cũng yêu Bóng Đêm cả, vì chỉ có đêm tối ngưòi ta mới biết yêu quí nhau hơn, đêm tối là ngọn nguồn của yêu thương. Con người ai cũng có một góc tối nào đó trong lòng mình, chính nơi này người ta biết làm sống lại những niềm vui của cuộc đời. Chẳng bao giờ Bóng Đêm cô độc cả, biết không?

Bóng Đêm im lặng, mường tượng như Bóng Đêm khóc, vì Ánh Sáng thấy từ khóe mắt Bóng Đêm có những giọt nước mắt rơi ra mà. Mà tại sao Bóng Đêm khóc thì có lẽ chỉ có Ánh Sáng biết mà thôi, những giọt nước mắt ấy long lanh trong những tia sáng ban mai. (Mà sau này người ta gọi những giọt nước mắt ấy là những giọt sương).

Buổi sớm ấy chung quanh đứa trẻ là những hạt sương đêm lấp lánh, rồi Ánh Sáng khẽ khàng hôn nhẹ, và lau khô những giọt nước mắt của Bóng Đêm.

Và ngày nào cũng thế, hễ Bóng Đêm buồn và muốn khóc, Ánh Sáng sẽ lại đến và lau khô những giọt nước mắt ấy, để Bóng Đêm không còn cô đơn, buồn bã nữa.

Có những câu chuyện là ước mơ của chính người kể, và ai cũng mong muốn sau đêm tối ta sẽ được an ủi, yêu thương vào ngày hôm sau. Nếu muốn được an ủi, yêu thưong hãy sống chân thành với cảm xúc của chính mình.Tac gia : Hanh Nguyen.

Soigiakhongnanh.

Trái Tim Người Mẹ (Quà Tặng Tâm Hồn)

Quà tặng tâm hồn là những món quà do ban biên tập chuyên mục Văn hóa Đại Kỷ Nguyên tiếng Việt biên soạn tặng độc giả – những món quà ấm áp mong giúp các bạn luôn vững bước trong cuộc sống và trên con đường mình đã lựa chọn.

Những giọt nước mắt long lanh như những viên kim cương rơi trên khuôn mặt kiều diễm của cô khiến anh không thể cầm lòng…

Có một người đàn ông, giống như đa số những người đàn ông khác trên trái đất này, yêu thương mẹ mình một cách dịu dàng và say đắm người vợ kiều diễm.

Nhưng, thật buồn, người vợ kiều diễm của anh lại không hề yêu quý mẹ của anh, cô có một lòng ghen tuông khủng khiếp với tình yêu mà anh dành cho mẹ.

Cô ở nhà và mỗi khi anh đi làm về, nhỏ những giọt nước mắt thánh thót trên khuôn mặt kiều diễm, cô kể về nỗi thống khổ của cô trong lúc anh đi vắng bị mẹ chồng ức hiếp. Anh cảm thấy xót xa trong tim khi thấy những giọt lệ như những giọt máu nhỏ trên khuôn mặt xinh đẹp kia. Nhưng cô nhất quyết yêu cầu anh không được hỏi han gì người mẹ, với lý do cô không muốn bị mẹ hành hạ hơn nữa vì đã kể lể với chồng…

Ngày qua ngày, cô cứ dùng nước mắt để làm tan nát trái tim anh.

Một ngày, hàng xóm thấy anh con trai lái xe chở mẹ đi và lúc trở về chỉ có một mình. Sau đó không ai trông thấy bà nữa. Không ai biết được người con trai đã đưa mẹ đi đâu.

Cứ chủ nhật, hàng xóm lại thấy anh đi khỏi nhà vào một giờ nhất định và trở về trong sự vui vẻ hạnh phúc. Anh còn nhảy chân sáo khi bước vào thềm nhà. Người vợ kiều diễm cũng nhận thấy điều ấy.

Đến một ngày, cô tới bên anh nước mắt lã chã, nói: “Anh yêu, nếu anh thực sự yêu em, em nghĩ anh không nên đi tới đó để nghe những lời nói xấu sau lưng về em của mẹ anh chứ! “

Người đàn ông bộc bạch rằng, mẹ anh thực sự không nói một lời nào xấu về cô cả. Cô im lặng.

Chủ nhật tuần sau, khi chuẩn bị rời khỏi nhà, anh lại trông thấy những giọt nước mắt long lanh như những viên kim cương của cô rơi trên khuôn mặt kiều diễm làm anh không thể cầm lòng. Cô nói với anh rằng: “Anh yêu, thực sự em không thể vắng anh dù chỉ một giây phút. Hãy ở bên em!”

Không thể cất bước nổi trước vẻ khốn khổ của người vợ xinh đẹp, anh tần ngần một hồi lâu trước thềm nhà rồi cất xe vào gara, quay gót vào nhà. Hàng xóm nhìn thấy người vợ nở nụ cười rạng rỡ.

Vào ngày chủ nhật sau đó, mọi sự cũng diễn ra như vậy. Anh lại kết thúc bằng việc lặng lẽ quay gót vào nhà, và hàng xóm vẫn trông thấy nụ cười rạng rỡ của người vợ.

Ngày chủ nhật tiếp sau, cũng lại như thế…

Đến một ngày chủ nhật xa lắm, anh rời nhà từ tờ mờ sáng khi người vợ xinh đẹp còn chưa thức giấc.

Khi anh tới nơi, không thấy mẹ đâu, chỉ còn thấy một trái tim bằng giấy màu đỏ thắm đặt trên bàn và một lá thư : ” Con trai yêu quý, mẹ không có gì để lại cho con ngoài chính trái tim này của mẹ “. Anh nhận ra đây chính là trái tim bằng giấy màu đỏ mà hồi nhỏ anh đã gấp tặng mẹ. Tới nay nó vẫn còn nguyên màu sắc tươi thắm.

Anh bước chập choạng trên con đường đầy sỏi đá, ôm chặt trái tim của người mẹ trên ngực mình, nước mắt khiến anh không nhìn thấy lối đi. Anh vấp ngã, trái tim người mẹ tuột khỏi tay anh rơi xuống mặt đất đầy sỏi đá và cát bụi..

Rồi, từ trái tim bám đầy sỏi đá và cát bụi dưới đất, bỗng vang lên một giọng nói dịu dàng của người mẹ:

“Con trai yêu quý, vấp ngã có sao không? Con không làm mình đau chứ?”

Anh sửng sốt và bật khóc to, mẹ vẫn luôn bên anh bất chấp lỗi lầm to lớn anh đã phạm phải.

Nhiều năm tháng qua đi, trái tim màu đỏ vẫn đỏ thắm và phát sáng rực rỡ trong ngôi nhà của anh.

Nhưng khuôn mặt anh và người vợ không bao giờ còn được rạng rỡ như thế. Người vợ kiều diễm đã không thể sinh được một mụn con và một tai nạn đã khiến cô vĩnh viễn mất khả năng làm mẹ. Cô sống trong nỗi đau đớn nhiều năm.

Tới một ngày, khi tuổi đã xế chiều, vào một buổi sáng tinh mơ người đàn ông quay bước trở về nhà, anh thấy người vợ đã ra đi và để lại một lá thư bên cạnh một trái tim khô đen bằng cỏ.

” Em đã không cách nào bù đắp được tội lỗi đã phạm. Trái tim của mẹ nhiều năm vẫn đỏ thắm trong ngôi nhà của chúng ta. Còn em chỉ có trái tim khô đen suốt một đời vì ghen tuông và thù hận. Ngàn lần xin lỗi anh vì tất cả…”

Hà Phương Linh (daikynguyen)